Nhắc đến những địa điểm mang tính biểu tượng của Hà Nội, nhất định không thể nào bỏ qua Nhà Thờ Lớn, nơi đã gắn bó với người dân Thủ đô suốt nhiều năm xsmb trực tiếp qua. Nhà Thờ Lớn không chỉ được xem như một địa điểm du lịch mà các du khách trong và ngoài nước ghé đến mỗi lần tới Thủ đô, nơi đây còn gắn liền với vô vàn kỷ niệm của người dân Hà Nội. Đó là những buổi tối mùa hè, giới trẻ rủ nhau đi uống trà chanh, ngồi ăn nem nướng Ấu Triệu rồi ngắm nhà thờ. Đó còn là điểm đến của đông đảo người dân vào ngày Noel hay rất nhiều ngày lễ lớn khác.
Thế nhưng suốt một thời gian dài vừa qua, phần do ảnh hưởng của dịch bệnh, phần vì Nhà Thờ Lớn đang trong quá trình tu sửa lại nên người dân ít có cơ hội xsmb trực tiếp chiêm ngưỡng hay chụp ảnh ở đây. Vậy nhưng vừa mới đây, khi những khung sắt xung quanh được gỡ bỏ, Nhà Thờ Lớn cuối cùng cũng lộ diện trong "tấm áo" vô cùng mới mẻ. Một góc nhìn quen thuộc, nhưng lại có chút lạ lẫm.
Tôi biết cuộc sống thực sự rất khó khăn. Vào mùa đông, trời rất lạnh, cũng tối rất nhanh vì vậy ở thời điểm này, con người ta rất đa sầu, đa cảm, có thể sẽ rất nhớ nhà, nhớ cha mẹ, có thể đột nhiên rơi nước mắt, cũng có thể hoài niệm người đã rời xa bạn. Nhưng, xsmb trực tiếp mỗi người chúng ta đều giống nhau, mỗi người đều có cuộc sống khó khăn của riêng mình, chỉ là bạn mới chỉ quan tâm đến bản thân, chưa nghĩ đến cuộc sống của người khác.
Cuộc sống rất gian nan nhưng chúng ta bắt buộc phải dũng cảm. Vì người mà chúng ta yêu, vì người cùng chúng ta đồng hành suốt những năm tháng qua để xứng đáng với chính mình, để xứng đáng với khoảng thời gian đã đi qua. Vậy nên, dù tâm trạng bạn hôm nay có tốt hay không, dù hôm nay có xảy ra chuyện gì, hy vọng khi đọc được bài viết này, bạn sẽ lên tinh thần cho mình. Ngày mai sẽ lại là một ngày mới, tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn.
Có một câu chuyện về một nam nghệ sĩ , anh ấy kể rằng: "Khi còn là thực tập sinh, tôi đã phải chứng kiến sự ra đi của người tôi yêu quý nhất - mẹ tôi; nhưng điều đáng tiếc nhất là lúc bà ấy ra đi, tôi là một kẻ thất bại". Trong cuộc sống hai ba mươi tuổi, tôi liều xsmb trực tiếp mạng chạy về phía trước, nhưng thời gian một giây cũng không dừng lại, nhưng dường như tôi lại không nhận được cái gì khi chạy băng băng như vậy, bởi càng chạy, tôi lại càng cách xa cuộc sống đơn thuần giản dị, càng chạy lại càng kiệt sức, càng chạy lại càng đến gần thời khắc lìa xa cha mẹ.
Tôi rất sợ khi cha mẹ hoàn toàn già đi, mà tôi vẫn ở trạng thái không ra hồn, không thể lo cho họ một cuộc sống an nhàn, tốt đẹp, ngược lại lại trở thành một mối lo không yên tâm nhất của họ. Cuộc sống này rất cay đắng, chúng ta rốt cuộc phải chạy nhanh thế nào mới bắt kịp bước chân ngày càng già đi của họ, chúng ta rốt cuộc phải liều mạng nỗ lực bao nhiêu ngày xsmb trực tiếp đêm mới có thể chạm tới cuộc sống mà chúng ta hằng mong muốn?
Cho đến một ngày, người ông một tay nuôi cô lớn ngã bệnh. Bác sĩ nói đã hết hy vọng, chỉ có thể chờ đợi kỳ tích. Người nhà cô ấy đã cân nhắc qua phí điều trị đắt đỏ này, quyết định từ bỏ cơ hội đợi chờ kỳ tích, kết quả là người đó sẽ mãi mãi rời xa cô. Nhưng xsmb trực tiếp cô lại không có năng lực thốt lên câu "Không cho bỏ", bởi cô chỉ là một kẻ không đủ khả năng gánh vác đống chi phí đợi chờ kỳ tích, cũng không đủ khả năng dìu dắt một bệnh nhân ốm yếu đứng dậy lần nữa.